Đit Em Vợ

Hai cô con gái và gã bố dượng biến thái

  • #1
  • #2
  • #3
  • Một cái cầu vồng bắc ngang hai hàng cây. Họ không tìm thấy đâu, sẽ không tìm thấy đâu. Tôi tưởng tôi ngu mấy môn đó nhưng về sau nhìn lại, hóa ra tôi chẳng bao giờ học bài về nhà.

    Tôi sẽ không vờ bản thân tôi bệnh tật, hâm hâm (cái kiểu coi mình đầy sức hút càng chứng minh điều này), tương lai thì mờ mịt thì ai thèm mê. Và ta chỉ là những họa tiết trang trí cho bức tranh vĩ đại mà hắn vẽ ra. Nhưng bạn luôn có cảm giác mình chẳng phải là nghệ sỹ.

    Khi đã bước vào nền thể thao chuyên nghiệp của nước nhà hay bất cứ đâu mà muốn khẳng định tài năng thì nó cũng phải cứng cáp và cạnh tranh gay gắt. Một cái gì đó kinh điển. Và thi thoảng vẫn hé cho bạn khuôn mặt những đứa con rơi của sáng tạo.

    Biết chỉ để biết mà thôi. Nói chuyện làm ăn, chửi bậy, nguyền rủa nhoay nhoáy cả rồi. Nhưng sau rồi thì bạn thấy quả thực một người sáng tạo (hay chỉ đơn thuần là viết) với cường độ cao mà không có một thể chất rất tốt sẽ không chịu được lâu.

    Mà bác thì dùng toàn công thức. Hoặc là chúng sẽ trở nên gian dối. Khi cảm thấy thua, họ có thể giao nộp hết quân cờ và xin rút lui với điều kiện được đi ở ẩn trên một hòn đảo đẹp nhiều mỹ nữ.

    Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi. Vòng một cái đai qua người rồi bật máy cho nó rung dữ dội làm người mình cũng rung theo. Còn ta, ta tầm thường thôi, cứ cá nhỏ mà ta cho vào chảo rán.

    Bác hãy nói ừ với những người ít tuổi hơn, không phải lựa lời mà nói trước những kẻ chỉ đáng nhổ vào mặt để mở đường cho con cháu. Hôm đó là còn được cảnh sát bảo vệ nghiêm ngặt và hầu như toàn bộ cổ động viên là người trong một nước. Khách vắng thì họ mới mở thêm cho người ngoài vào để tận dụng công suất các máy bật cả ngày.

    Mà trong giai đoạn ấy, biết bao con người vô tội và đầy tài năng đã không còn cách nào khác phải làm những tấm ván lót đường. Mà tôi đã làm gì có những cái đó. Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho.

    Bác bảo: Cháu khẳng khái quá nên luôn bị thiệt. (Cái ý tưởng trước đó là con mèo trong tivi câu cá trong bồn đời). Bắt đầu là đôi mắt nhắm luôn nhoi nhói, rồi đến cái đầu thật khó xác định trạng thái.

    Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường. Dù đó là hai yếu tố mâu thuẫn. Kéo ghế ngồi xuống đầu bàn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap