Nhưng anh không quẹt diêm mà anh cứ ngồi đó. Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân. Bởi bạn là người sòng phẳng.
Bạn không định làm một tấm gương hoàn hảo. Thôi, không cần lăn tăn cho mệt. Mặc dù cả cái trạng thái đào sâu vào bản chất, luôn luôn tìm tòi, âm ỉ khao khát nói ra cũng cũ; nhưng khi tự thân nó tìm ra được những bản chất có vẻ bản chất nào đó thì nó mới.
Và họ cũng sẽ khổ khi vừa không rõ chúng mà vừa giấu chúng trong lòng. Và thế hệ sau sẽ đào sâu một cách có trách nhiệm hơn trong sự hứng thú khi làm bài kiểm tra lịch sử về thế hệ chúng ta. Nếu họ cho rằng cái cách mà bạn sống và tư duy là sai thì bạn sẽ còn sai nhiều lắm.
Bởi vì họ bị trò đầu độc âm ỉ của tên phố xá bẩn thỉu làm mụ mị phần nào. Họ bắt đầu dùng đến quyền của tuổi tác và địa vị. Bác bạn là đối thủ, là cửa ải đáng gờm nhất.
Cả nước mũi, chảy dài qua môi, rỏ xuống tong tỏng. Bao nhiêu năm bạn sống theo cách đó và bạn nhận được thông điệp của sự mệt mỏi ngập tràn các ngóc ngách mà cơ thể bạn có thể chứa được. Nơi mà vì đã nhiễm sự thờ ơ, chẳng ai ủng hộ anh.
Những nghệ sỹ có lượng tác phẩm đồ sộ, ngoài khía cạnh nghị lực và tài năng còn thường là những người có sức vóc hơn bình thường. Dù có thể nói chúng tôi yêu thương nhau. Khi ghi bàn, anh vừa chạy với sự quên lãng tất cả để hòa trọn vào sung sướng vừa muốn chia sẻ niềm vui với vợ con vừa thoảng lo giữ sức cho bàn thắng tiếp theo.
Bác gọi điện giục xuống rồi đấy. Hôm nay nó lại đến báo với bác là cháu không đi học cả buổi. Tôi chưa lựa chọn đại diện cho tiếng nói của người nghèo khổ vì sự hiểu biết ít ỏi của tôi về vấn đề này dễ biến tôi thành một kẻ đạo đức giả.
Nhưng trong gia đình, cũng như trong xã hội, bạn không có quyền trong tay, mà lại càng không thể dùng bạo lực lật đổ. Tôi biết cảm giác này làm cho câu chữ hoài nghi hơn. Dường lúc nào bạn cũng có thể sụm xuống nhưng bạn ghét nằm bệnh viện lắm.
Đến lớp để bác yên tâm và không vặn hỏi sáng nay đi đâu?. Thi thoảng con mèo dỏng tai lên và: Ngheo! Nó đáp. Hôm thì tôi nháy ông cậu: Nó đang trên đường về hoặc không biết nó đi đâu.
Đơn giản là vì từ nhỏ tôi đã đọc nhiều hơn, tuổi thơ tôi rộng mở hơn mà suy nghĩ biện chứng hơn. Thôi nhé, cất ngay đi. Tôi chỉ ngắm nhìn và nghe và ngửi chúng tôi.