Đit Em Vợ

Con dâu chăm sóc bố chồng bại liệt

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bà già vục đầu vào thùng rác. Nhìn xuyên vào nó, thôi miên vào nó, những con chữ tôi không hiểu. Đối xử hiền hòa với nhau nhưng đầy xao lãng với thời cuộc.

    Nhưng Hóa quả là một nỗi sợ đeo đẳng suốt thời cấp III, dù chuyển sang lớp Văn học nhẹ hơn rồi. Hoặc là họ sẽ phải thay đổi một số cách nghĩ cơ bản. Khi về đây nghĩa là bạn tự do.

    Vì nhiều cái oan không giải mà gây hiểu lầm thù hận muôn đời. Và những miếng mồi lạ mà ta chưa từng biết. Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy.

    Ít ai hiểu ai và ít ai muốn hiểu ai. Nơi thì nước mía bật băng chưởng dân tình cầu bất cầu bơ ngồi san sát ở vỉa hè đối diện ngó sang. Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ.

    Ôi, cuộc đời của bác tôi. Tôi lấy cuốn tiếng Anh không học nữa và bắt đầu chầm chậm tước nó ra. Và lại tiếp tục tỏ ra ngoài trang sách trước mặt, không có gì hấp dẫn tôi, không có gì đáng để tôi bận tâm.

    Trong sự thiếu hiểu biết của cả hai. Đến gần nhà, đường tắc, cổ động viên quá khích nhảy ra lòng đường chặn ô tô buýt. Bác thường trở nên nhỏ bé, ngượng ngập và ngơ ngác trước những vật phẩm hay công nghệ của thế giới hiện đại.

    Cũng dễ hiểu, đã bon chen thì mấy ai còn sáng suốt. Bạn đang đóng vai một chân phục vụ và bạn sẽ hoàn thành nó trọn vẹn. Nghệ thuật, nghệ thuật mà làm gì khi mà bạn chẳng có mấy thiện cảm với từ nghệ thuật? Thật ra, cảm giác về khái niệm nghệ thuật thực chất trong bạn chỉ đơn giản là những tầm cao.

    Ốm ra đấy mà làm gì. Cá với bác gái xem đội nào thắng. Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách.

    Đôi lúc anh cảm thấy bị xúc phạm nặng nề trước những kẻ đồng hành coi nghệ thuật anh đeo đuổi là một mục tiêu thắng thua bất chấp thủ đoạn. Bố có lẽ đã đọc vài bài viết mới của tôi còn lưu trên máy tính, bảo hôm nào in tập thơ ra bố mang đi nhờ người ta xem cho. Đồng chí nào mai sau làm quản lí giao thông xin nhớ cho cái vụ này.

    Cuốc bộ trên con đường mà đôi mắt chân dẫn mình đi. Luyện trí nhớ là thế nào? Là nhớ ra vì sao bạn không được viết hoặc không viết được. Mướt mồ hôi để quên đi niềm trơ cứng ở xó lớp.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap