Ba bố con đèo nhau về trên con đường cao tốc đông nghẹt. Tôi thì quen rồi, chắc ông anh thấy lạ lắm đây. Tôi nghĩ, nếu tôi chết, người buồn nhất là bố.
Giữa đất nước này, ai cũng cần tôi nhưng tôi luôn luôn có nỗi sẵn sàng bị bắt của một thằng phản động. Nhưng, trong trạng thái đang bị, tôi không muốn chứng kiến thêm nhiều sự ngộ nhận. Dù bạn rút kinh nghiệm lựa chọn trái với cái bạn thường chọn chăng nữa.
Đó là cái con người có thể làm được nếu biết diệt dốt. Có lí do cũng không khóc. Và có thể những kẻ hèn không chịu bắt chước lúc tốt lại nhè lúc xấu mà noi theo.
Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật. Trên Hồ Gươm lúc này chắc đang có lễ hội du lịch tưng bừng. Câu chuyện có vẻ như vầy.
Đầu năm, có anh công an quen thân nói nó có tên trong mười mấy đứa lọt vào sổ đen vì viết linh tinh trên mạng miếc, vi tính vi teo. Không khác mấy những bậc con không nhớ nổi rồi đây mình sẽ phải làm cha làm mẹ. Dù vì chúng mà bạn bị đèo bòng, phải sống trong trạng thái chờ đợi được trả tự do.
Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ. Từ đó, những lối mòn suy nghĩ và hành động dần hình thành. Nhưng họ sống không bình thường.
Họ để khao khát cải tạo đời sống héo khô ngay từ lúc chưa mọc lên. Nhưng họ lại cho đó là một ảo tưởng trong cái xã hội này. Nhưng phải chăng là những nỗ lực tìm kiếm đáng trân trọng? Có nhiều thời điểm mà thay vì chỉ trách những người đưa ra định nghĩa ngu dốt hoặc lừa bịp, chúng ta thử mắng loài người (biết đâu có cả chúng ta) đồng lõa và biến chúng thành định kiến.
Hót nhiều cũng không hay lắm. Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí. Năm ngoái, đi chụp phim ở phòng khám tư, có anh bác sỹ xem xong bảo cái xương chốt sau gáy (nguyên văn là xương sàng sau, thử dịch tiếng Việt ra tiếng Việt lần nữa cho dễ hiểu) dày quá khiến não nở ra mà hộp sọ không nở ra được.
Mà cần có những cá nhân nghĩ khác và hành động khác để làm nó chuyển động đi lên. Thế hệ chúng tôi, cũng đang thế, dù gặp nhau hàng ngày. Và chỉ có viết với một tấm lòng nhân ái thì anh mới có được tình yêu thương lớn của độc giả.
Vừa rồi đi đá bóng với thằng em về qua bị tắc mãi ở đó. Về phía bác, tiếp nhận bệnh nhân tôi chuyển viện với vẻ đầy tự tin. Tôi nhìn lại cái bài toán mà nghi ngờ sao dễ thế, hóa ra mình nhầm dấu, kiểm tra lại là sửa được ngay.