Tôi thích lối định nghĩa đơn giản của Đức Phật, Ngài cho rằng giác ngộ là “kết thúc khổ đau”. Nói như vậy không có nghĩa là bạn không quan hệ sâu sắc với người khác hay với người bạn đời. Đừng tìm kiếm trạng thái nào khác ngoài tình trạng hiện nay của bạn; nếu không, bạn sẽ tạo ra xung đột nội tại và phản kháng một cách vô minh.
Bạn có thể thoát khỏi nó torng thoáng chốc mà hiếm khi kéo dài được lâu. Tôi cảm nhận nó có thực hơn bất cứ thứ gì khác. Bây giờ khi ngắm nhìn cội cây, đôi chút nhận thức đó vẫn còn hiện diện, nhưng tôi có thể cảm thấy nó trôi tuột đi.
Nhấc hòn đá lên, ngươi sẽ tìm thấy ta” (Phúc m thánh Thomas). Bạn hãy quan sát hàng triệu dạng sinh vật chỉ trên hành tinh này thôi. Khi bạn cảm thấy tội lỗi hay lo âu ray rứt, đó chính là bi kịch.
Rồi cảm nhận toàn bộ trường năng lượng nội tại của cơ thể. Tại sao cái quầng đau khổ gây trở ngại nhiều hơn cho nữ giới? Rồi cảm nhận toàn bộ trường năng lượng nội tại của cơ thể.
Bất cứ tình huống nào cũng có thể làm cho nó bùng phát dữ dội, nhất là khi tình huống ấy vang vọng một khuôn mẫu đau khổ từ quá khứ của bạn. Mọi sự vật đều được tôn vinh, nhưng không thứ gì đặc biệt quan trọng. Lợi dụng nó như là một dấu hiệu nhắc nhở bạn phải hiện trú hơn.
Nếu chưa có thể cảm nhận được cơ thể nội tại, bạn hãy dùng đến một trong những cánh cổng khác, mặc dù nói cho cùng tất cả chúng chỉ là một. Và tôi đáp: “Bạn vốn đã sẵn có rồi. Trong tập sách này, hai thuật ngữ ấy gần như đồng nghĩa.
Nó giải phóng bạn khỏi cảnh nô lệ và đồng hóa với hình tướng. Đó là điểm quan trọng hàng đầu. Hãy quan sát bất cứ loại thực vật hay động vật nào để học cách chấp nhận cái đang là, vâng phục đối với cái Bây giờ.
Họ bắt đầu ly khai khỏi thân xác của mình. Có những chu kỳ lớn và các chu kỳ nhỏ bên trong các chu kỳ lớn. Vậy thì tâm trí đang sử dụng bạn.
Cuộc du hành bên ngoài của bạn có thể dài đến cả triệu bước; nhưng cuộc du hành nội tại chỉ có một: bước đi bạn đang thực hiện hiện ngay bây giờ. Tiếp cận với lãnh địa vô tướng ấy mới đích thực là giải thoát. Hãy quan sát tâm trí của mình, bạn sẽ thấy đây là cung cách vận hành cúa nó.
Chúng không thể tồn tại được trong thực tại của cái Bây giờ. Lúc ấy bạn giống như một kiến trúc sư không quan tâmchút nào đến nền móng tòa cao ốc mà dành thật nhiều thời gian vào kiến trúc thượng tầng. Tôi cảm thấy vẫn còn cần phải học hỏi nhiều điều về cách vận hành của tâm trí mìh, rồi mối có thể tiến được đến mức cận kề ý thức toàn triệt hay giác ngộ tâm linh.