Tất cả các cư dân của khu rừng Mê Hoặc đều nhận thấy và theo dõi sự hiện diện của hai kẻ xa lạ vừa mới xâm nhập vào đây. Ông nghiêng người ra phía trước nhổ lên một đám cỏ dưới đất. - Thưa thần Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây đáng kính.
Chẳng còn gì để nói, Nott chậm chạp leo xuống núi. Có lẽ mình nên lên trên ấy. - Thế ngài có biết tôi có thể tìm được đất mới ở nơi nào không?
Ta không biết vị trí chính xác nằm ở chỗ nào nhưng nó sẽ mọc đâu đó trong khu rừng Mê Hoặc. Giọng hát của chúng sẽ giúp hút bớt nước trong hồ vào ban đêm. Sự may mắn này không giới hạn về mặt không gian lẫn thời gian.
Và "điều gì đó" chính là tạo ra những điều kiện cần thiết để đảm bảo rằng những cơ hội - điều mà ai cũng có - không chết dần chết mòn như những hạt giống rơi trên mảnh đất khô cằn. Tôi làm việc hầu như không nghỉ, ngày cũng như đêm lẫn cuối tuần và ngày nghỉ. Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn.
Khi ngừng cười, gương mặt bà nhanh chóng trở nên nghiêm nghị. Tuy nhiên, chàng đã làm được một điều hết sức quan trọng: đó là chàng đã tạo ra một điều khá biệt, điều mà chưa ai từng làm cho khu rừng này. Anh cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ.
Giờ hãy nói cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu? Và cơ hội thì luôn luôn có sẵn cho mọi người. Sequoia bắt đầu lắc lư thân hình vĩ đại của mình, cất lên tiếng nói nặng nề:
Nhìn kìa, mảnh đất này thật tươi tốt và màu mỡ làm sao! Nhìn kìa! Đó là dòng suối nhỏ mà tôi đã đào từ nơi Bà chúa hồ đến đây. - Giờ thì ngươi đã biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không mọc ở đây. Anh không thể nhận ra rằng mình cần phải làm một cái gì đó, vì thế Nott trở nên vô cùng khốn khổ.
Tôi đã ra đi và không bao giờ trở lại. Đối với những người chỉ tin vào vận may thì việc tạo ra những điều kiện để được mya mắn xem chừng thật ngớ ngẩn. Và cơ hội thì luôn luôn có sẵn cho mọi người.
Đột nhiên một giọng nói thét lên làm chàng giật nảy mình, và ngạc nhiên thay, nó đến từ. Tôi đã là người tạo ra các điều kiện để câu chuyện này đến với tôi, để chomay mắn có thể mỉm cười với tôi. Chàng đã mang nước đến cho mảnh đất nhỏ bé của mình bằng cách tạo ra một dòng suối trực tiếp bắt nguồn từ hồ, đồng thời làm giả được phần nào lượng nước đang ứ đọng trong hồ.
Nhưng lần này bà không cần nghĩ ngợi gì lâu cả vì bà biết câu trả lời quá rõ. Từng luồng gió lạnh luồn qua những gốc cây to như muốn báo hiệu đêm nay là một đêm không bình yên đối với hai hiệp sĩ. Và Sid cũng chẳng biết phải làm gì hôm nay nữa nên chàng chuyển hướng quan tâm của mình đến những vấn đề của Bà chúa hồ.