Sid dành phần lớn những năm tháng của đời mình để truyền lại cho các hiệp sĩ lẫn người bình thường những bí mật để có được sự may mắn. Chàng vui mừng nhảy lên chú ngựa trắng nhanh chóng hướng về vùng đất của những chú bò lùn mười hai chân. Ngay cả vợ tôi cũng bỏ tôi mà đi.
Phải biết tin vào chính mình. Chẳng còn gì để nói, Nott chậm chạp leo xuống núi. Vì nếu biết trước sự thành công và may mắn luôn đến với mình, thì tôi sẽ không có cơ hội khẳng định hay thử thách nữa.
Thật ra, Sequoia không định trả lời thêm một câu hỏi xấc xược của một gã hiệp sĩ kiêu căng nào khác nữa, thế nhưng qua lời nói và điệu bộ của Sid, bà thấy chàng không phải là một hiệp sĩ loại đó. Bà sẽ không còn phải lo lắng về những bông hoa ly của mình nữa. Và điều này mang lại cho chàng một cảm giác dễ chịu, làm cho chàng ít còn phải bận tâm lo lắng về những điều khác nữa.
Ta đã ngừng tìm kiếm, mất thì giờ vô ích. - Anh bạn cũ thân mến, giờ cậu hãy kể cho tôi nghe tình cảnh của cậu bây giờ đi. Cây Bốn Lá thần kỳ không? - Mụ hạ giọng một cách nham hiểm.
và nhìn, nhìn thêm này. - Mới đầu tôi đi rửa xe. - Tôi đã nhận ra ngay đôi mắt xanh của cậu, Jim ạ - Max xúc động.
Cũng như lần trước với Nott, chẳng có tiếng trả lời nào vang lên cả. Họ tìm kiếm những người giúp họ tái khẳng định những suy nghĩ yếm thế của mình. Đó mới chính là sự may mắn thật sự.
Không ai nghĩ là sẽ tìm thấy cây bốn lá ở đấy. Nott - hiệp sĩ áo đen - leo lên lưng ngựa bắt đầu một ngày mới không được lạc quan cho lắm. Vì thế ta luôn phải đảm bảo rằng những bông hoa ly kia được ngủ vào ban ngày để chúng có thể ca hát vào ban đêm.
May mắn sẽ héo tàn khi chúng đến với những người chỉ biết chờ đợi mà không làm gì cả. - Cây ba lá thì có thể mọc được trên đất có đá. Trong tích tắc, những hạt giống đó nảy mầm rất nhanh thành các Cây Bốn Lá thần kỳ.
Chưa bao giờ chàng không trông chờ đêm tối xuống như lúc này, vừa mong sao ngày càng kéo dài, Sid tự nhủ với mình: Sid cần nước cho mảnh đất của mình, nhưng nếu chàng ở đây lấy nước suốt cả ngày thì sẽ lại đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp ấy. Thế nhưng cả thần Gnome lẫn Bà chúa hồ đều khẳng định với ta rằng chưa từng có một cái cây bốn lá nào mọc trong khu rừng Mê Hoặc cả.
Nhưng khách hàng có biết gì về các loại tốt hay xấu đâu. Sự may mắn do chúng ta tự tạo ra mới là may mắn thật sự, và nó sẽ có thể ở với chúng ta lâu dài. Đôi khi những yếu tố chính lại có thể được tìm thấy trong những chi tiết tưởng chừng như rất vụn vặt.