Vậy là chúng ta đã thảo luận rất nhiều về vấn đề này để tìm ra những phương thức thu hút sự may mắn đến với chúng ta. Trong khi đó, nếu không đòi được số tiền tôi nợ anh, tài sản của anh có vơi bớt chút nào đâu. - Ông Arkad giàu nhất, bởi vì ông ấy là người giỏi nhất trong việc tìm ra vàng.
000 năm, trong khi những nhóm người cổ đại khác trên thế giới chỉ biết sống trong các hang động, chặt cây bằng những cái rìu thô sơ, săn bắt thú bằng những mũi tên có gắn một mảnh đá sắc nhọn hoặc đánh nhau bằng gậy gộc, thì người Babylon cổ đại đã bắt đầu biết xây dựng lâu đài, thành quách; dùng những chiếc rìu, thanh giáo bằng sắt thép cùng những mũi tên có đầu bịt bằng đồng. Trước khi trở thành thương gia, anh Araman cần phải học và tinh thông nghề buôn bán. - Sự thật ông Arkad Gula là một nô lệ khi còn ở Babylon.
Nhưng từ đây trở đi, cuộc sống của bạn đã sang một trang mới tốt đẹp hơn, bởi vì bạn đang sở hữu một tài sản có giá trị và có đầy đủ mọi quyền hạn của mình đối với căn nhà. Cháu sẽ thoải mái tiêu xài những đồng tiền của mình. Nhưng nếu họ không trả tiền, thì tôi sẽ giữ mãi vật ấy như một bằng chứng tố giác người đó đã phản bội sự tín nhiệm của tôi.
Mỗi ngày ông Arad đều mua hai cái bánh, một cho mình và một cho người nô lệ, đồng thời hay nán lại trò chuyện với ông trong lúc ăn bá Nhờ cha trao cho con một mảnh đất sét trên đó khắc năm quy luật của vàng mà giờ đây con có được như ngày hôm nay. - Anh đang có một điều kiện tốt để làm giàu đấy.
Cha mẹ anh ta rất giàu có và giống như con, anh ta đến Nineveh để tìm cơ hội lập nghiệp. Nếu không, anh sẽ giống như con lừa trong câu chuyện tôi vừa kể, chỉ phải gánh chịu những gánh nặng của người khác mà thôi. Nabonidus đành bỏ thành và chạy trốn khỏi vương quốc.
Chúng có bộ lông dài rất mượt mà và mềm mại. Vào buổi trưa, Godoso tiết lộ với ông, người buôn nô lệ đó không lưu lại ở đây quá hai đêm. - Hưởng thụ cuộc sống ư? Cháu sẽ tận hưởng cuộc sống như thế nào nếu cháu ở vào địa vị của ta?
Ước gì ông nội còn sống. Vừa mỉm cười khoát tay chào những thực khách khác ở trong quán, Dabasir vừa nói với Tarkad: Sau khi người nô lệ ấy chết, xác được treo ngược lên một cây sào để cho mọi người đều nhìn thấy.
Số tiền thu được sẽ phân chia đúng theo tỷ lệ mà mỗi người góp vốn. Ông ấy giúp ông leo xuống rồi ôm chầm lấy ông giống như người em ruột thịt đã xa cách lâu ngày vậy. Đã có một thời gian dài, chúng tôi buôn bán làm ăn với nhau và đạt được nhiều thành công, cho tới khi ông ấy cưới một bà vợ người phương Tây.
- Chao ôi! Người xưa đã nói đúng, những kẻ khờ khạo đều cần phải học cả! – Ông Algamish thốt lên. Đối với những người thân và ngay cả nô lệ trong nhà, Arkad thường ban tặng rất nhiều tiền bạc, nên họ sống khá sung túc và thoải mái. - Hiện nay tôi rất khấm khá! – Anh ta bảo.
– Rodan thừa nhận –Araman chỉ có thể giúp tôi làm những công việc trong cửa hàng rèn giáo mác mà thôi. - Có nhiều người vay tiền làm được như thế không, anh Mathon? – Rodan hỏi lại. Cuối cùng, nhờ sự giúp đỡ một đoàn thương nhân tốt bụng, anh ta mới trở về nhà được.