Ba bố con cùng đi xem nhưng vé của bố ở khán đài khác. Hai tiếng nghệ sỹ nghe cứ ngường ngượng thế nào. Và những con người có lương tâm, được sự hỗ trợ của âm vang ấy cũng sẽ dũng cảm hơn, bớt buông xuôi, cả nể, chán nản hơn.
Không biết nên viết tôi mới 21 tuổi thôi à hay đã 21 tuổi rồi ư. Tôi chốt trong, không thưa. Đi đâu phải báo để mọi người không phải lo.
Nhiều lúc tác phẩm chán người đọc lắm. Hãy cứ mâu thuẫn với nhau. Ở những thời điểm bắt đầu trưởng thành, tôi thi thoảng nghĩ đến cảnh mình đứng giữa một đoàn xe phân khối lớn của bọn đê tiện, bên cạnh là một người bạn gái.
Và tiếp tục viết những chữ BÀI LÀM. Làm gì có vì cái gì ngoài bản thân. Sai là vô trách nhiệm.
Lựa chọn là bài toán tạo hóa không giấu sẵn đáp số. Tôi tìm thấy nàng khi lần đầu tiên vào lớp, ngồi vào chỗ cô giáo chỉ. Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó.
Bạn cũng đã khá quen với sự ngộ độc âm thanh. Còn nếu không biết gì, cứ để bà già yên tâm với công việc của bà ấy. Bây giờ có bảo tớ là đạo đức giả cũng chả mấy ai bắt chước đâu.
Tôi tin phải làm như thế và tôi cứ sống như thế. Cho đến chừng nào họ chưa hoang mang và nhận thấy đôi mắt tâm hồn mình lâu nay nhỏ hẹp. Sức khoẻ yếu thì học thêm tại chức tiếng Trung với cả phấn đấu vào Đảng vội làm gì.
Tuy thế, đôi lúc, nó ẩn giấu những lời sấm, những câu chuyện bạn viết trong nó mà tỉnh dậy hơi tiêng tiếc vì không nhớ được nhưng nhớ là chúng hay. Đây là sự nôn nao của từng tế bào đòi thay đổi trạng thái vận động. Nhưng không phải không có những mảnh đất mà con người thực sự biết cách yêu thương nhau.
Đêm nay viết, ngại thay bút mới. Và chúng mình lại lén lút hôn nhau khi con chim lạ trên ngọn cây cao vút vừa hót. Bác nói thế thôi nhưng bác hạnh phúc vì bán được hàng.
Mẹ tôi nói chuyện với một người phụ nữ về thủ tục tiếp nhận tôi. Bắt đầu nghe những tiếng động khác. Biết đâu cứ phải thấy những cái chết, những bi kịch họ mới chịu công nhận thật lòng một điều đơn giản có từ ngàn năm nay: Không thể ép tâm hồn mặc quần áo theo cỡ của một tâm hồn khác.