Page đã nói với Playboy vào năm Và với tư cách nhà lãnh đạo doanh nghiệp Watson cần hướng dẫn nhà kế thừa tư duy làm ăn. Một bài báo của Fortune đã phê phán việc cấm uống rượu và hút thuốc của Watson là vi phạm quyền tự do cá nhân của nhân viên.
Mỗi thời có một phương cách. Ở đó cũng có một tòa nhà lớn giữa cánh rừng thông. Chuyện này làm giáo sư Drucker buồn cười mỗi khi nhớ lại.
Với cái tên này, Watson không chỉ muốn IBM có cái vẻ như cái tên (quốc tế) của nó mà thực sự nhắm tới điều đó. Không có gì lại chắc chắn để chứng minh năng lực lãnh đạo người khác bằng những việc mà người đó vẫn làm hàng ngày để tự lãnh đạo mình. Nước Mỹ như thở phào rồi lên cơn sốt.
Câu lạc bộ này là nơi để người ta vui thú với thiên nhiên sau giờ làm việc. Người trợ lý Nichol thì nhớ lại, Watson đã gắt lên với các kỹ sư ở phòng thí nghiệm: Cái chổi quét của cái máy, các anh đã có 30 năm để nhìn thấy vậy mà vẫn chưa giải quyết. Và mọi chuyện thay đổi.
Ante quay trở lại với chính Watson: Tầm vĩ đại ban đầu của IBM định hình từ trong bóng tối và từ trong một chương gần như là thảm kịch của cuộc đời Watson. 1914, những chiếc ghế bằng gỗ trong khán phòng khách sạn New York đã đủ 30 người ngồi. IBM của Lou Gerstner vẫn tiếp tục chia sẻ các kinh nghiệm của mình, tiếp tục sứ mệnh giúp giới kinh doanh trên không gian Internet, trong khi vẫn duy trì các nghiên cứu cơ bản đỉnh cao với bốn giải Nobel danh giá.
Một bức hình mà IBM sưu tầm được, cho đến nay, cho thấy người đàn ông 39 tuổi này ốm nhom và cao lêu khêu. Và trong một khoảnh khắc lịch sử, Microsoft đã lớn nhanh với tốc độ kinh hồn bằng chính sức mạnh quy mô khổng lồ của IBM. Khi người ta sử dụng thời gian (Minutes)
Bức ảnh trắng đen này đến nay vẫn được lưu giữ. Nhưng thật dễ dàng nhận ra cách ăn mặc đẹp của ông. Không một công ty nào đã làm nhiều hơn để thay đổi cách mà người Mỹ làm việc hơn là tập đoàn máy móc kinh doanh quốc tế.
Lại thêm chuyện giá cả của bà so với chợ và siêu thị cũng chẳng chênh lệch là bao. Một trong những cống hiến vĩ đại nhất của Watson cho lý luận quản trị là nghĩ ra hệ thống bảo hiểm suốt đời và nghỉ phép có lương cho nhân viên. IBM đứng bên bờ vực phá sản.
Khi ấy, Watson đã trở thành một tay bán hàng cừ khôi. Tom sau đó, với tư cách cố vấn, đã dùng lá thư này như là mẫu mực để thương thảo với chính quyền bang Ken- tucky và North Calorina để thiết lập chính sách công ty cho các bang. Thay đổi một thói quen của một người đã khó, thay đổi tập quán của cả cộng đồng còn thách thức hơn.
Điều này thật giá trị vào đầu thế kỷ XX, thời điểm mà chủ nghĩa tư bản đã để lại hình ảnh bóc lột giới công nhân trong lịch sử. Waston nói với nhân viên Trung thành với công ty chứ không phải với tôi và ai không yêu công ty với tất cả trái tim thì hãy tìm một nơi khác để làm. Stanford viết ở mục Our Views thế nên nó có giá trị chính thức về tầm nhìn của tập đoàn chúng tôi.