Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã. Nhận được thư ngày 11 tháng này của Ông, tôi đội ơn Ông lắm. Nó bị ăn hiếp, nó tức, muốn trả thù, làm sao đánh cho đứa kia một "cú" nên thân để cho nó chừa tới già.
Bà không kể gì tới mệnh lệnh của ông nữa, bà sồng sộc xông vào văn phòng của ông trong khi ông bề bộn việc nước; trong lúc ông bàn kín việc quốc gia đại sự, bà cũng vào cho kỳ được mới nghe. Riêng phần tôi, tôi đã có lần để ra hai năm trời để viết một cuốn sách về sự hùng biện, vậy mà tôi vẫn phải thỉnh thoảng coi lại cuốn đó để khỏi quên những điều chính tôi đã viết ra. ", "Hiểu rõ lòng người như các ngài, chắc các ngài sẽ dễ dàng thấy ý nghĩa của những hành vi đó.
Chỉ nên nói rằng bữa cơm lần đó không được hoàn toàn bằng những lần trước thôi. Tại tỉnh Springfield, là nơi gia đình Lincoln ở, có 11 ông luật sư. Ông đưa những mẫu hàng của tôi ra, và khoe nó tốt.
tinh thần hiểu biết lẫn nhau. Có khách nào dám chỉ trích xe của anh ư, anh đỏ mặt tía tai lên, chỉ muốn nhào vào bóp cổ người ta. Sự đáng tiếc lần trước, chắc chắn không xảy ra nữa đâu.
Vậy thì có lý gì mà bạn y sẽ tới chơi trên cái sân mà lần trước y mời, không ai thèm tới hết? Tất cả những người dạy súc vật áp dụng nó đã nhiều thế kỷ rồi. Còn theo bác sĩ Popenoe, một trong những nhà thông hiểu nhiều nhất về hôn nhân, thì những nguyên nhân chính của sự bất hòa đó, phần nhiều là:
Overstreet, không ngài nào dạy được cho nó một chút nghệ thuật làm đẹp lòng người. Có thể lập lại hòa bình được không? Không ai biết được. Tôi tưởng tượng nhà buôn đó tự nhủ: "Nếu ông ta đương gặp sự khó khăn, thì có thể nhờ cậy mình được.
Trong nhiều trường hợp, một bài như vậy cần lắm. là người được giao trách nhiệm đảm đương công việc đó bị những nhà thay mặt đủ các hiệu máy lại quấy rầy. Nên ôn tồn ngọt ngào, không nên xẵng.
Rồi nó lại bận bi-gia-ma như người lớn. Roosevelt, rồi cho kỹ sư W. Không phải chỉ các danh nhân mới thích được người ta nghe mình nói đâu; về phương diện đó, thường nhân cũng như họ.
Nhưng anh dằn lòng, không mạt sát lại những kẻ đã xử tội anh, mà nói: Khi ông ta nói xong, ông Gaw khen nhà máy của ông ta và kết luận: Bây giờ tôi hỏi ý trước; nên ông có cảm tưởng rằng chính ông đã sáng tạo ra kiểu mà quả có vậy thiệt.
Nhưng máy của ông nóng hơn vậy nhiều. Nhưng biết nhận lỗi của mình là biết vượt lên trên bọn người thường và biết một nỗi vui cao thượng hiếm có. Cha biết nếu con có nghe được những lời cha thú với con đây thì con cũng chẳng hiểu chi.