" Jobs bắt đầu bữa tiệc với lời mào đầu có phần hơi thái quá. ” Sự ra đời của cuốn sách “Do not fold, spindle or multilate” (14) - lệnh cấm sử dụng thẻ bấm lỗ - đã giáng một đòn mạnh vào giai đoạn này, trở thành lời cáo buộc đanh thép, mỉa mai của phe đối lập. Đầu tiên Apple định kết hợp với một công ty do Jean-Louis Gassée thành lập, tên là Be.
“Đối với tôi, cú gọi của Steve giống như thứ rượu vang ngon nhất mà tôi từng được nếm,” ông nhớ lại. Jobs nhoẻn một nụ cười với họ. Vậy, lý do thực sự khi Jobs do dự trong việc nắm quyền ở Apple là gì? Với tất cả sự lì lợm và lòng tham vô độ trong việc kiểm soát mọi thứ, Jobs lưỡng lự và trầm lặng khi không chắc chắn về thứ gì đó.
Tôi h ỏi Jobs tại sao ông lại muốn tôi là người viết tiểu sử của ông. Nhưng trong một thế giới với đầy ắp những thiết bị đáng bỏ đi, những thông báo lỗi khó hiểu và giao diện màn hình đầy khó chịu, phương pháp này mang đến những sản phẩm đầy kinh ngạc với những trải nghiệm người dùng hấp dẫn. Nhưng mọi việc càng khiến sự tình thêm trầm trọng khi cổ phiếu rớt giá cùng với cơn vỡ bung của bong bóng Internet.
Nhưng chỉ có Apple làm tất cả những thứ đó. Đó thật sự là một trải nghiệm không thể nào quên. ” Sau vài phút chuyện trò - lâu hơn những cuộc nhập đề thông thường của Jobs - ông đột ngột nói ra lý do của cuộc viếng thăm, ông muốn Amelio giúp đỡ mình trở lại làm CEO Apple.
Cô hát khúc tráng ca của Tracy Chapman Talkin’ bout a Revolution (Hãy nói về cách mạng) {“Những kẻ nghèo hèn rồi sẽ vùng lên / Và giành lấy những gì họ xứng đáng được hưởng”) trong khi bố cô đứng hẳn dậy, trên lưng vẫn địu bé Erin, khi ấy mới 1 tuổi. Nhưng Gates khẳng định mình rất nghiêm túc. Jobs nhìn khá thích thú.
Và ông bắt đầu tỏ ra ôn hòa với IBM. Trong khi Reed chăm sóc Eve ở Palo Alto, Erin cùng với cha mẹ đã ở Tawaraya Ryokan, một nhà trọ giản dị mà Jobs rất thích. Tất cả những việc trên đều đòi hỏi phải có tiền.
Phát kiến này không có gì là công nghệ cao, mà hoàn toàn chỉ là cơ học. Chúng ta nên tuyển anh ta cho iTunes. Một buổi tối khi Wozniak, người từng rời bỏ rồi lại quay lại Apple hai năm trước đó, đang rảo bước vào toàn nhà Macintosh, Jobs chộp ngay lấy ông và nói: “Làm ơn lại đây xem cái này”.
“Tôi sẽ giúp,” ông trả lời. Tôi k ết thúc hơn bốn mươi cuộc phỏng vấn và nói chuyện với Jobs. Thật bất ngờ, họ có thể hoàn thiện công việc được giao trong bốn ngày và Wozniak chỉ sử dụng 45 con chip.
Jobs đã bỏ ra rất nhiều thời gian để tranh luận với Andy Hertzfeld và những người khác rằng những album sau này của Dylan, thực tế bất kỳ album nào của ông ấy sau “Blood on the Tracks” (1975), không còn mạnh mẽ như những album ban đầu. 000 đô-la cho các kỹ sư trong nhóm Macintosh. Họ gặp nhau tối hôm đó ở khách sạn Okura, nơi Jobs nghỉ lại.
” Một lần nữa Jobs đã lại sản xuất ra sản phẩm mới mang tính biểu tượng, chiếc máy tính lần này chính là tiên báo của một thiên niên kỉ mới. “Nó là dấu mốc làm thay đổi thực sự mối quan hệ của chúng tôi. “Khi Jeffrey vẫn còn điều hành ở Disney, chúng tôi đã tiết lộ cho ông ta về A Bug’s Life,” Jobs nói.