Đối với Jessica, sau tất cả những nỗ lực mà cô đã đặt vào dự án này, đó là một điều vô cùng tệ hại. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ.
Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây. Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết.
Và chính cậu là người sẽ làm điều đó. - Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư.
Mọi chuyện rối lên như tơ vò! Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. - Không biết tôi đã nói với ông hay chưa nhưng thật lòng tôi rất lấy làm tiếc vì những gì mình đã gây nên.
Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó. Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Anh cũng muốn tỏ ra tế nhị để không làm cô bị thất vọng, nhưng quả thật kết quả hoàn toàn khác với những gì anh mong đợi.
Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James. Những việc đó có thể sẽ rất khó thực hiện. Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy!
Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. - Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Xét cho cùng, trường hợp này cũng chưa gây ra thiệt hại gì lớn, đúng không? Tớ tin là mọi việc rồi sẽ ổn cả thôi.
Dù James đã cố không biểu lộ, Jessica vẫn nhìn ra được sự thất vọng của James khi anh đọc bản báo cáo. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt.
Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?". Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng. Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa.
Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. - Đây là những thắc mắc của tôi. Cho hai nhà được một bữa liên hoan lớn!