Một năm sau, tôi tái đấu với Tunney. Rán tạo một chút hạnh phúc cho người để quên nỗi khổ của ta đi. Rồi hoạ vô đơn chí: nhà ngân hàng ông gởi tiền cũng vỡ nợ.
Trong năm người thì bốn người có thể không có gì khác thường hết. Thỉnh thoảng ngó tới nó. Thành thử tôi tự mua thêm những nỗi bất mãn.
Burton! Anh đã biết bí quyết đắc nhân tâm và diệt lo, để vui sống. Tôi bèn bắt đầu "tốp lo" mỗi khi gặp điều gì ưu phiển bất mãn. Cháu không bao giờ quên được cái chân lý đẹp đẽ ấy mà cô đã dạy cháu.
Chúng tôi trân trọng tặng nó cho hết thảy những bạn đương bị con sâu ưu tư làm cho khổ sở trằn trọc canh khuya, tan nát cõi lòng. Và dịch cuốn How to win friends xong, tôi đưa ông Hiếu coi lại, sửa chữa. Ngày hôm nay tôi sẽ dành riêng cho tôi nửa giờ bình tĩnh và nghỉ ngơi.
Tôi ở trong đội tình báo 999 và chúng tôi mới "vùi thân" ở miền Normadie [14]. Các vị bác sĩ ngạc nhiên vô cùng. Khi bà tỏ ra thích cái gì, món ăn hay vải dệt, họ lập tức mang biếu bà những thứ tốt nhất mà chính họ đã từ chối không bán cho các du khách hỏi mua.
Nên nghĩ đến những nét nhăn trên mặt của các bà và tìm ra cách làm cho chúng tiêu đi. Sở dĩ tôi đã mạn phép gởi đơn vì tôi nghe có người mách rằng hãng ông lớn nhất trong phạm vi xuất cảng. Người này thụt két lấy tiền đầu cơ.
Một tối, tôi vặn vô tuyến điện và nghe thấy một câu kỳ cục. Đại tướng Grant vội vàng hoả tốc đeo đuổi, bao vây hai bên sườn quân địch, mà kỵ binh do Sheridan cầm đầu thì đón phá đường rầy và cướp những toa xe lương thực của đối phương. Bạn có chịu đổi cái bạn có để lấy một triệu Mỹ kim không?
Hiếu giới thiệu cho tôi hai cuốn How to win friends and influence people và How to stop worrying [1] đều của Dale Carnegie và kiếm cho tôi được cả nguyên bản tiếng Mĩ với bản dịch ra tiếng Pháp. Cha ở đâu thì con ở đó". Ai nói gì ông cũng theo gương ông lão người Đức kia mà "chỉ cười thôi".
Cháu hỏi: "Má, sao kỳ vậy má? Mới dậy lúc nãy, sao bây giờ lại vội ngủ?". Ta không tin ta là một người hoàn toàn, ta nên noi gương E. Ông tiếp: "Nhờ đó tôi thấy tự chủ được mình.
Khi không có việc gì làm thì óc ta như trống rỗng. Tuy nhiên chiếc tàu hộ tống không hay chi hết, vẫn tiến tới. Ông biểu tôi: "Hễ không nói dối, không ăn cắp và bảo gì làm nấy thì ở mãi được".