Một giọng nói ngọt ngào nhưng thâm trầm, mỏng manh nhưng cứng rắn, mời gọi nhưng lạnh lùng. Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được. Ta đâu có làm gì cho anh.
Đôi mắt sáng và đôn hậu của ông biểu lộ sự lắng đọng của một người trải nghiệm và ánh lên cái nhìn của một tâm hồn rất trẻ trung. Thời gian chậm chạp trôi qua làm sự nóng lòng của Sid tăng lớn như lửa đốt. Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn.
Nó không chỉ kỳ diệu với các bạn mà ngay cả với chúng tôi - những người thực hiện cuốn sách này. Sáng hôm sau, Sid thức dậy trong lòng cảm thấy bồn chồn không yên. - Thưa Bà chúa hồ, tại sao nước lại không chảy khỏi hồ? Tất cả các hồ đều có mạch nước chảy lưu thông mà.
Từng phút - từng phút - từng giờ chậm rãi trôi qua. Và Nott không thể nào chịu đựng nổi cảm giác đó. Nói xong, Bà chúa hồ chợt biến mất trong sự kinh ngạc của Sid.
Chúng phủ xuống con đường mà Nott đang phi ngựa về thành lẫn chỗ mụ phù thủy Morgana nham hiểm. Sao mà hai người lại gặp được nhau sau ngần ấy năm biệt tích nhỉ? Thật là một sự tình cờ ngẫu nhiên. Chàng thấy rằng thần Gnome đã nói thật, và phù thủy Merlin cũng chẳng hề nói dối.
Ngươi có thể đến đó mà lấy. Bất cứ hiệp sĩ nào cũng biết rằng nguồn nước tốt nhất trong khu rừng Mê Hoặc là nước của Bà chúa hồ. Và cuộc gặp gỡ này đã không đúng với tinh thần cây chuyện.
Nghe xong những lời thần Gnome nói, Sid lặng im suy nghĩ. Chính ta đã đưa ra lời nguyền: "Bất cứ người nào nhổ phải cây bốn lá sẽ chết trong ba ngày" Nhưng nếu trước bình minh ngày mai mà không ai nhổ nó thì Merlin sẽ phải chết vào lúc đó. Nước sẽ chạy theo rãnh đó tạo ra một dòng suối, như vậy nước sẽ không còn tích mãi trong hồ nữa.
Không ai gặp ai, ngay cả ở những nơi họ nằm nghỉ hay cho ngựa dừng chân uống nước. Jim ngừng lại hít một hơi dài. Vì thế Merlin sẽ thoát chết và sẽ đưa cho ta Cây Bốn Lá thần kỳ.
Chẳng ai chịu thay đổi, canh tác lại mảnh đất này để làm nó thêm màu mỡ. - Thật ra, cái địa điểm mà con đã chọn không có ý nghĩa gì đặc biệt ở đây cả. Đó là một giọng cười nửa vui tươi nửa chế giễu.
Bà ta có một sắc đẹp mê hồn. - Mình đã có đất rồi, bây giờ mình cần biết mảnh đất đó cần bao nhiêu nước thì đủ. Sự may mắn này không giới hạn về mặt không gian lẫn thời gian.