- Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn. Những điều cậu nói có ý nghĩa làm thay đổi không chỉ cuộc đời tớ mà còn tạo ra những ảnh hưởng tốt đẹp đến nhân viên và cả gia đình của tớ. Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc.
Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!
Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc. - Josh không đợi James phải nói ra điều đó.
Tớ yêu cầu cô ấy nhắc lại tất cả những gì mà tớ đã nói với cô ta khi giao dự án đó. Và cho đến khi họ vào học cấp một thì bất kỳ người thứ ba nào cũng không thể phân biệt được ai là ai. Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy.
James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại.
- Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào? Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên. Phải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó.
Thỉnh thoảng, anh đưa cả gia đình đi ăn tối và dạo phố đến khuya mới về. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn. Công việc thuận lợi, cuộc sống hạnh phúc - mọi thứ có vẻ như rất suôn sẻ đối với họ.
Nhưng quả thật, với một khối lượng công việc như thế, anh dường như không còn thời gian để chú tâm đến mọi thứ chung quanh và áp lực công việc khiến anh quên khuấy những nguyên tắc nhã nhặn trong giao tiếp. Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian.
Josh hoàn thành công việc đúng hạn, nhưng James vô cùng ngạc nhiên khi nhận ra Josh đã vượt quá giới hạn thẩm quyền của mình khi thực hiện những việc mà James đã giao. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy.
Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. - Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ. hoàn toàn khác hẳn những cặp anh em họ bình thường khác.