Nhờ vậy tôi không còn thấy run nữa. Lá thư này dài đến mấy trang liền và kết thúc bằng một lời xin lỗi Xin cậu thứ lỗi vì tớ đã viết dài như vậy. Ông quan tâm đến những gì họ nói, điều mà rất ít người phỏng vấn nào làm được.
Tôi luôn thích mời ông trở lại chương trình của tôi. Dĩ nhiên thầy cũng để chúng tôi được tốt nghiệp ngay trong năm đó. Trước khi đến nơi phỏng vấn, hãy vạch ra những điều cần nói về bạn.
Đó là tấm ảnh của anh. Nếu cô gái mà bạn hỏi câu thứ nhất lập tức trả lời bạn rằng, Tôi tiếc khi Mike Tyson không được cấp phép, chứng tỏ cô ấy rất quan tâm sự kiện trên. Rồi thì hãy tự tin và nói với chính bạn rằng bạn biết còn nhiều hơn là người dẫn chương trình.
Tôi vẫn còn nhớ lúc đó tôi đã nhủ thầm rằng có lẽ tôi đã nhầm, rằng tôi chỉ là một kẻ ba hoa chích chòe ngoài phố chứ đâu có giỏi giang gì. Nhưng khi chúng tôi nói chuyện về hiện tại thì không có gì khiến anh ấy thấy căng thẳng nữa. Cavett biết rằng điều này làm cho chương trình có hồn, chứ không cần phải tìm kiếm những ý tưởng xa xôi đâu khác.
Ngày nay thì ta cần biết Tom Cruise là ai và Eminem là ai. Tôi với tay gạt cái cần tắt sóng đài ABC, đưa micro vào kề miệng… Và ngủ. Hãy chia sẻ với họ những suy tư của bạn về mọi thứ và đón nhận lấy những lời khuyên của họ.
Nhưng phải luôn tự hỏi rằng bạn đã làm việc tốt hay chưa, và muốn biết điều này thì hãy luôn lắng nghe góp ý của mọi người. Đó là chia sẻ của tôi dành cho bạn. - Cậu có biết sau bữa tiệc thì Jeanerre luôn hát vài bài không?
Larry, cậu có điện, đường dây số hai người bạn đồng nghiệp của tôi gọi toáng lên, như thường lệ. Tôi hít thở thật sâu cố lấy bình tĩnh rồi tự động viên mình: Larry King, Larry King, hỏi tiếp, hỏi tiếp đi. Với tốc độ phát triển thông tin bùng nổ như ngày nay, những từ mới lan truyền rất nhanh trong cộng đồng.
Nói chuyện với ông chủ không thể giống như cách nói với anh bạn ngang hàng hay với cấp dưới của bạn. Anh ấy đã thổi một làn gió mới vào bữa tiệc. Nguyên tắc thứ ba có lẽ đáng lưu tâm nhất.
Lần nọ trên radio, tôi hỏi một khách mời rằng: Ông có mấy con rồi?. Chàng trai từng nói chuyện với tôi qua điện thoại tách ra khỏi đám đông, chạy ào đến bắt tay tôi với một vẻ mặt đầy phấn khởi: Larry! Mọi người ai cũng háo hức. Bạn biết không, tôi như một đứa trẻ lang thang không một xu dính túi, và cứ sáng sớm lại tha thẩn đến cổng đài phát thanh.
Đôi khi những người tôi hy vọng sẽ mang đến những câu chuyện thú vị lại làm tôi thất vọng nhiều nhất. Kennedy chỉ nói duy nhất một câu. Tôi biết mình phải kiềm chế cảm xúc lại.