Chúng ta là những con người tự do mà ! – Kobbi hưởng ứng. - Một người khác lên tiếng. Khi ra đi, con quyết định tới vùng Nineveh.
- Tôi ư? Hiện tại tôi đang làm đồ tể. Khi Arkad tiến đến cái bục nhỏ, một học viên thì thào vào người bạn bên cạnh: Điều này cũng đồng nghĩa với việc bạn đã dần nắm rõ phương cách kiếm tiền và có khả năng trở thành người kiếm được nhiều tiền nhất.
Và họ đã vui mừng phát hiện ra những dấu tích còn sót lại của thành cổ Babylon. Cứ từ sáng sớm đến tốt mịt, tôi chỉ biết đầu tắt mặt tối đóng những chiếc xe ngựa sang trọng cho những người giàu có và nhẫn nại chờ đợi, mong ngóng trời đất ngó tới công khó nhọc của mình để một ngày nào đó cho tôi được giàu có như họ. - Có lẽ họ có một bí quyết nào đó mà chúng ta chưa biết được.
Bởi vì, công việc là người bạn tốt nhất mà tôi từng biết. Sau khi người nô lệ ấy chết, xác được treo ngược lên một cây sào để cho mọi người đều nhìn thấy. - Với phần thưởng như thế này, sao lại không thể chia sẻ với người thân được chứ? Tôi chắc rằng người chị ruột của anh sẽ không tước mất niềm vui của anh đâu.
Còn nếu ông chủ không đi đâu cả, anh chỉ việc nằm nghỉ ngơi và gặm cỏ non suốt ngày. Điều này khiến cho tôi thích thú và tập trung nỗ lực làm việc nhiều hơn. Bà có một đứa con trai và luôn mong muốn nó trở thành một thương gia giàu có.
Đến vụ mùa tiếp theo, ông ấy liền trả hết tiền vốn lẫn lãi cho tôi. Vào lúc đó, trời rất tối nên tôi không thể quan sát được bầy cừu của ông ấy, nhưng căn cứ vào tiếng kêu, tôi đoán số lượng cừu chắc phải rất nhiều. Nghe đến đây, người mẹ lặng lẽ lau hai hàng nước mắt chảy xuống trên đôi gò má.
Suy đi tính lại, con chỉ còn cách bán đổ bán tháo phần còn lại cho một người Do Thái để kiếm được đồng nào hay đồng ấy. Cũng nhờ vào các cổ vật, chúng ta có thể biết được rằng cách đây 8. - Chúng tôi đã nghe rất nhiều chuyện về ông ấy.
- Arkad! – Nhà vua hỏi – Có phải nhà ngươi là người giàu có nhất tại Babylon này không? – Rodan vừa nói, vừa cầm lên một chiếc vòng xuyến bằng vàng có khảm những viên đá quý rất đẹp. Vì vậy, tôi vui lòng cho anh mượn mươi đồng tiền vàng nếu anh bảo đảm với tôi rằng, anh có thể hoàn trả lại cho tôi trong thời gian sớm nhất".
Về mặt thời gian, mọi người đều có được như nhau, nhưng một số người đã để nó trôi qua rất lãng phí. Tôi rất buồn cười về cách suy nghĩ khá đơn giản của chàng thanh niên nọ. Mặc những lời khuyên lơn, thúc giục của cha, tôi vẫn lưỡng lự không thực hiện công việc đó.
– Hadan Gula thành thật trả lời. Ông rất muốn có những bộ lông như thế để dệt thảm. Tôi không muốn để vàng nằm im trong túi, cho dù tôi cũng rất sợ gặp phải những rủi ro, bất trắc.