Chỉ có bộ óc là tỉnh táo. Chúng tôi đi xe máy đến đó, gửi xe, đi qua một dãy hành lang khá tối. Và càng khao khát chứng minh cách sống mình lựa chọn là hiệu quả trong một xã hội chỉ công nhận con người bằng hiệu quả có thể trông thấy (chỉ với tầm nhận thức trung bình).
Định ngoáy mũi phát để kết thúc truyện. Thậm chí, không viết kịp, ông đọc vào máy ghi âm. Có thể nó đủ để những người chớm đua đòi hiện sinh trở về những giá trị đạo đức đích thực khi những tình yêu thương mới đến với họ.
Không có chim non ở trong. Trên đó, bệnh nhân, bác sỹ, y tá… đi đi lại lại. Hôm nay chị bạn ra viện.
Chứ không thở dài như những người thân… Còn bao nhiêu cái để khám phá. Đó là lúc bạn xác định được cuộc chiến, cuộc chơi.
Mặc dù cả cái trạng thái đào sâu vào bản chất, luôn luôn tìm tòi, âm ỉ khao khát nói ra cũng cũ; nhưng khi tự thân nó tìm ra được những bản chất có vẻ bản chất nào đó thì nó mới. Tôi chả thấy thú vị gì cả. Vào những thời điểm mà tuổi thơ sẽ có những ấn tượng mạnh nhất.
Ông cụ bảo ông cụ sống được là nhờ văn của ngài. Lại nói chuyện đi đá bóng. Mùi hôi của chúng cứ thoảng xộc đến và tôi bất đắc dĩ phải hít vào cùng ôxy cần cho sự sống.
Bởi cuộc sống của tôi đầy bất trắc dù tôi còn cố giữ được sự bình yên, hòa thuận tương đối cho đến lúc này. Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ. Hôm trước dám nói dối mẹ, trốn học mà bảo không có giờ lên lớp… Bây giờ mẹ chỉ nói bóng gió thôi.
Và tiếp tục đùa cợt với bạn trong màn đêm. Ai đó sẽ thật hời hợt nếu nói vì cái kiểu không thích này mà hắn sẽ chẳng đủ điều kiện thấu suốt được. Trông cũng đèm đẹp, chả bực gì.
Pha bóng nguy hiểm đầu tiên của trận bán kết 1 qua đi. Thất vọng khi họ lại thích kiểu vờ vịt hài hước chun chút vì với họ, đó mới là sự thật, mới là biết điều, mới là khiêm tốn. Vụ 11 tháng 9, vụ cháy ITC không làm tôi kinh ngạc.
Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội. Bi kịch chỉ đến khi họ bắt đầu khao khát nhận thức, khi họ bị ngăn cấm tình yêu, khi họ bệnh tật không có tiền chữa chạy, và hứng chịu những bất công lớn. Hắn sợ khi đánh mất hoàn toàn cảm giác mặc cảm cũng là lúc hắn đánh mất đạo đức cũng như sáng tạo.