Ai cũng áp dụng được, ở mọi độ tuổi. Chúng ta cũng có xu hướng phớt lờ thực tế là những hành động đó được hình thành trên cơ sở những niềm tin và những giả định vốn là nền tảng tạo nên bản tính con người chúng ta. Tôi hình dung những ngôi sao trên bầu trời đêm.
Thậm chí, những điều tích cực cũng cần sự quân bình. Ví dụ: "Tôi tự do với stress" thay vì "Tôi không bị stress". Khiêm nhường là một biểu hiện khác của lòng tự trọng.
Ví dụ, Leonard de Vinci muốn khám phá ra cách giúp con người bay. Bản chất thực sự của bạn là tích cực. Sự trung thực hướng ta tập trung chú ý vào chính mình thay vì chú ý vào người khác.
Hệt như vậy, nội dung của ý thức chúng ta cũng là sản phẩm của ba thành phần cốt lõi sau: Phần thể xác, lời nói và hành động là phần cấu trúc bên ngoài được nhìn thấy, còn cội nguồn là bản chất bên trong, là nền móng cho sự phát triển về thể chất và tâm hồn. Một khi châm chước trước thái độ thờ ơ, hờ hững thì trong nội lực chúng ta không còn chỗ cho khát vọng nỗ lực, phấn đấu hay tự cam kết với chính mình.
Khi ai đó đang suy nghĩ tiêu cực, họ thường gây nên sự sợ hãi trong chính họ và cho những người xung quanh. Lười biếng là sự bám víu vào những gì nhàn hạ, vào những cách suy nghĩ tối giản hóa mọi việc miễn sao cho tiện lợi. Đầu tiên hãy nghĩ đến một tình huống khiến bạn khó chịu, buồn phiền hay cáu giận và điền vào bảng.
Tôi tận hưởng cảm giác thư giãn này. Một trong những thành viên trẻ tuổi tham dự đã hỏi ông tại sao lại nói như vậy. Sự hiểu biết, dù gọi nó là tri thức hay trình độ nhận thức, hay sự thông suốt, hoặc bằng một cụm từ có ý nghĩa to lớn nào khác, cũng sẽ chỉ mang lại kinh nghiệm thực tế khi nào ta hành động dựa trên sự hiểu biết ấy.
) thường tạo ra một cái vòng luẩn quẩn, tiêu cực nọ kéo theo tiêu cực kia, cuối cùng dẫn tới trầm cảm (tê liệt mọi dạng cảm xúc, nhất là tê liệt chức năng vận động) và có thể dẫn đến kết cục bi thảm nhất là tự hủy hoại bản thân (tự sát) và làm tổn hại người khác (cuồng sát). Và như vậy, tâm trí ta có cảm giác được "làm tươi mới lại", được tái tạo năng lượng. Khi chúng ta nhường nhịn trước một ý đồ sai trái nào đó thì sau đó, dù ta có làm gì đi nữa vẫn cảm thấy không được hài lòng.
Tôi không thể kiểm soát người khác nhưng tôi có thể học cách kiểm soát phản ứng của tôi đối với người khác. Với ước muốn mạnh mẽ về việc sửa sai, ta bắt đầu quá trình tha thứ cho chính mình. Mike George, một nhà tập huấn quản trị tại Anh, đã chỉ ra rằng: chúng ta thường có thói quen cố gắng kiểm soát người khác - về thể chất, cảm xúc hay về tinh thần - trong khi đó là điều hoàn toàn không thể.
* Giờ đây, tôi dễ dàng chia tay với những niềm tin tiêu cực trước kia. Viết ra trên một mảnh giấy và luôn mang theo bên mình. Dù giàu có và sở hữu nhiều của cải, ông vẫn cảm thấy bất hạnh.
Cách nhìn này giúp ta có thể giải quyết sự việc hiệu quả hơn. Chúng ta đừng bao giờ từ bỏ hy vọng hay nghĩ rằng những thói quen của quá khứ đeo bám quá chặt. Khi chúng ta nhìn thẳng vào những thiếu sót của bản thân thì sự giận dữ của ta đối với người khác biến mất.