Đit Em Vợ

Tân kim bình mai 2 (2009) sex and chopsticks 2

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên. Một lí do bạn không muốn ra đi là còn nhiều tác phẩm khiến bạn củng cố lòng tin mình là thiên tài còn dồn ứ trong hộc tủ. Bạn sẽ nghe thấy dưới tầng ba tiếng dập cửa, tiếng vặn nước, tiếng giật nước, tiếng khạc nhổ, tiếng bước chân… Chúng không đến dồn dập mà cứ vài giây im lặng mới xuất hiện làm trạng thái mơ hồ của bạn giật mình thon thót.

    Để tôi đọc một đoạn vừa ứng tác, đồng chí phê bình cho nhé: Ông có nghĩ rằng tôi có thể giết vợ tôi bằng chính câu chuyện ấy không? Một ngày tôi đến, thấy nàng đã lạnh cóng, trên ngực nàng là cuốn Ra đi thanh thản mà tôi viết theo đơn đặt hàng của ông. Như thế là lập dị, là thiếu khoa học, không hòa cùng nhịp sống với mọi người.

    Tất nhiên là anh không đích thân cắn trực tiếp mà anh lại dùng đến những con chó ngao của anh. Khi đã bước vào nền thể thao chuyên nghiệp của nước nhà hay bất cứ đâu mà muốn khẳng định tài năng thì nó cũng phải cứng cáp và cạnh tranh gay gắt. Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận.

    Điều đó có đáng sợ với những người lớn càng ngày càng yếu đi không? Đến lượt máy treo ngược người. Bởi cô ta làm giáo viên.

    Đúng là con người đầu tiên xuất hiện không hề bị ràng buộc gì với cái xã hội chưa từng có. Người lớn có quyền nói mình vất vả, rất vất vả hy sinh trong cái khoảng từ làm con đến làm cha mẹ cho đến khi con cái mình làm cha mẹ và sau nữa. Bác cũng bị đau chân.

    Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận. Những cái đó có quên đâu mà phải nhớ. Bực thật, phải chờ 2 phút qua đi để viết cái ý nghĩ này vào.

    Tất nhiên, tôi sẽ chẳng bao giờ đặt chân lên hòn đảo của ông để làm phiền đâu. Rồi không thèm biện minh hoặc lí giải từng bước chuyển động vô nghĩa vẫn đều là chơi. Mẹ: Con vẫn uống thuốc đều đấy chứ? Tôi: Im lặng.

    Bác mà hút một điếu thì cháu bỏ học một buổi. Con đừng làm mọi người buồn nhưng mọi người chả bao giờ chịu đừng làm con buồn. Sao đến giờ mà sau mỗi chiến thắng vẫn kèm theo bao thương vong.

    Cái cuối có phần họ nói đúng. Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình. Có thể làm tăng nội lực và liên kết giữa các cá thể.

    Trốn học mà để bị nói. Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học. Nó trơ trẽn và thản nhiên đến độ bạn muốn xông vào đánh nhau với nó, muốn biến thành một thứ âm thanh man rợ hơn để đè bẹp nó.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap