Xem thi đấu tốc độ cũng thích mắt. Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó. Có lần bạn bóp cổ nó nôn đầy nhà.
Họ còn bất lực hơn nữa. Nàng nói giọng yếu ớt, nhà văn nghe thấy qua đôi tay mỏng tang đang lướt trên tóc mình: Sao hôm nay anh không nhìn sâu vào mắt em?. Tôi bảo ông anh muốn nó sục thì bấm cái nút tròn bên trên thành bể.
Sau khi ngáp chừng ba cái trở lên. Lúc ấy, anh quên chưa kể cho em, anh thấy người mát lạnh. Cũng may chị có nhiều bạn, tôi cũng gặp vài người, bạn tốt.
Đa phần chúng ta đều làm thế và coi đó là sự vô lí bình thường của đời sống. Lại có kẻ ngồi nghiêng nghiêng đầu, tay chống cằm quan sát bà già. Hơn nữa, nó còn thiếu nghị lực, còn hoang tưởng hoặc ít ra là nhiều ngộ nhận bởi sự thiếu từng trải của nó.
Bạn tự hỏi không biết đến bao giờ hay không bao giờ bác (cũng như những người đặt gánh nặng gia đình lớn lao lên mình và giải quyết một cách dứt khoát, thậm chí, tả khuynh và độc đoán) cảm nhận được dòng suy nghĩ ấy. Hoặc không đủ bản lĩnh cũng như hiểu biết để tiếp xúc với vô số loại người giống mà rất khác. Nghĩ cả đến chuyện có thể một người nào đó trong giây phút trăng trối bảo bạn: Hãy hứa với ta con phải có được mảnh bằng đại học.
Một người để được đối xử như thiên tài thì chắc phải đợi dài dài, 2 năm xuất hiện chưa ăn thua gì. Bạn không định làm một tấm gương hoàn hảo. Và danh tiếng thì không có mới buồn cười.
À, nãy giờ quên chưa xin lỗi anh bạn vô danh bên trái. Tôi yêu cầu vụ xét xử tôi được truyền hình trực tiếp, được diễn ra trước con mắt của báo chí, dư luận quốc tế. Khi về đây nghĩa là bạn tự do.
Tất cả đều không sâu đậm. Khi đã chơi thì chơi là chơi mà không chơi cũng là chơi. ĐI đã lên tiếng gọi tôi vì lâu rồi tôi chưa gọi nó.
Tôi 21 tuổi, chưa hy sinh được mấy tí, chưa cống hiến được mấy tí. Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen. Những mối quan hệ thì vô số, chẳng thua ông to bà lớn nào.
Thất vọng vì không có một người để khâm phục vì sự chín chắn, nhân hậu và thông thái của tuổi tác. Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé. Nó kể về các lao động khác, đời sống khác để con người có thể diện kiến nhiều tình huống sống, nhiều bộ mặt đời sống, nhiều góc độ tưởng tượng hơn.