Họ thích giao thiệp với bạn gái lắm, nhưng đắc chí khi thấy mình vai u thịt bắp còn bạn gái mang thân liễu bồ. Mà dư luận có do đâu? Cũng phần đông do quan sát ngoài hay do tưởng tượng, đồn đãi. Sự hợp tác sinh lý nầy cũng giống về bản chất ở con người.
Nhưng nói chung mà nói cơ cấu sinh lý của bạn trai được cấu thành bằng những đường gân thớ thịt tự nhiên hiếu động. Vì muốn làm cho người khác phái khen phục, nhiều bạn trai có thể quên hết mọi sự làm cả những tội ác miễn được mắt người đẹp nào đó ca tụng là mãn nguyện. Cha thì lạc hậu, nghiêm khắc, mẹ thì lỗi thời, ưa đay nghiến.
Còn bao nhiêu vòi lửa ô uế phát xuất từ cõi lòng thờ lạy vật chất, tàng trữ như uế vật trong cái nhà mà Đức Giê Su gọi là mả tô vôi. Phước thay những tâm hồn bạn trai nương bóng chân tu. Ai không biết thì oán ghét họ thiên thu.
Họ không khinh rẻ, phản đối, chia trí đâu. Nhưng thưa bạn tôi biết sớm muộn vấn đề nầy sẽ đặt ra cho bạn, đặt ngay trong tâm hồn bạn. Những con người cùng họ, máu, kể cả cha mẹ, họ bớt coi là những đối tượng của tình yêu.
Quần áo bị ngắn, chật rất nhiều. Họ nghe trong con người nội tâm có một sức mạnh xô đẩy họ tìm gặp những bạn gái. Hồi nhỏ ai giựt con ngựa cây, chiếc ô tô, trái banh, bạn trai nóng giận, la lên vì mất vật mình thích.
Tôi gặp nhiều bạn trai có luôn gương trong túi. Giáo dục thanh niên mà gọi là nắm thanh niên là đó. Họ còn sống nhiều bằng bản năng, hễ gặp trở ngại thì tức động, thay đổi.
Họ có nhiều đứctính mà nhiều bạn trai có tôn giáo không có. Nói vậy không phải hiểu bạn trai nào cũng có đầu óc sắt thép. Người tri kỷ là người am hiểu họ, bằng kinh nghiệm, bằng trí sáng suốt, bằng sự tín nhiệm tỏ bày của họ.
Bạn trai chưa biết phải theo lý tưởng nào, ngày mai ra sao, nhưng bây giờ thấy lòng mình lâng lâng như cánh gió nên giữa xã hội họ lắm lúc tưởng mình cô độc vì cao vọng. Trước khi dứt mục nầy tôi xin kể cho bạn trong những hậu quả đáng khiếp của kẻ giỡn ái tình. Nhưng phiền một nỗi là cứ lăn mình vào cõi chết.
Còn bao nhiêu nét đặc biệt thân thể bạn gái không có. Có nhiều bạn gái nghe thiên hạ đồn thôi rằng họ bội tình yêu, đến khi gặp họ mặt lớn mặt nhỏ một hồi vì cũng phải đầu hàng trước những lời đính chánh khéo léo đầy gian mưu của họ. Lúc làm hiệu trưởng một trung học đường nọ tôi thấy có lối năm sáu nữ sinh mến cách đặc biệc một giáo sư kia cótính chuyên môn kỳ cục.
Con người có nhân vị tính mà cũng có xã hội tính. Dĩ nhiên nếu không sửa các tật ấy về sau trên đường họ còn gặt những ác quả thảm khốc nữa, nó có thể làm đời họ tiêu tàn. Thầy rao bài lẹ, thì họ rầy bằng cách tắc lưỡi, quăng bút.