Học mấy tiết? 3 tiết ạ. Mùa đông thì mấy chiếc áo len dày sụ mớ ba mớ bảy. Tôi sợ những sự quen thân, gần gũi mà không hiểu nhau.
Định kiến tàn sát sự phong phú. Thế là không còn tâm trí mà ngờ hoặc. Vì những chủ thể đó va đập với đời sống lịch sử nhiều nhất.
Mẹ: Độ này con có ngủ được không? Tôi: Im lặng. Bạn cười cười, thế là vẫn chưa hết mơ rồi. Bác chạy chọt giúp một người vì thân tình thì lại làm mất cơ hội của một người vươn lên bằng năng lực.
Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra. Cho dù thực tế và lịch sử vẫn không đào thải hết những coi người đáng bị coi thường. Nhưng điều mà tôi nhận ra trong đó là sự đề phòng, nghi hoặc và phủ đầu đối với thanh niên trong lòng các chú.
Bạn vội lén lút mang sang đưa cho bác. Con còn đau mắt đau đầu không? Tôi: Im lặng. Ví với sự nín thở hợp lí hơn là một con chim bị treo cổ giữa mênh mông không bến đỗ chỉ có thể sống chừng nào còn vỗ cánh.
Độ này ít phải ngồi giảng đường và lại có cái để viết nên tinh thần có vẻ ổn hơn. Chỗ khác, riêng xông hơi một lần đã 80. Kệ cha sự im lặng của bạn có ý nghĩa gì, với người khác, nó tương đương đồng ý.
Chả là hôm qua có chuyện. Văn học là cái cần để phân tích, tổng hợp, khớp nối và suy luận sâu hơn về các sự việc. Nhất quyết phải cạo râu.
Đã kém thì nên từ bỏ cái chức danh ấy. Chỉ có 5 mẹ con nhà hổ Lâm Nhi còn uyển chuyển. Sau khi coi như làm xong một bản nháp thô sơ (một nhiệm vụ tự đặt ra) để người đời có thể dẫm lên, kiễng chân mà ngó qua bức tường trì trệ để thấy dù chỉ gót chân của nàng (chàng) Sáng Tạo.
Mà càng không được hiểu, cái đầu càng cứng, càng bất cần. Có lần bạn tự hỏi hay bạn làm thế để có cớ không phải đi học. Có những kẻ không đến sân vì nghệ thuật sân cỏ, niềm đam mê trái bóng hay một điều gì đó tử tế.
Tôi biết nó khờ nhưng không ngờ nó khờ như vầy: Lớp 11 rồi mà một hôm qua đường thấy hai con chó làm chuyện trăng gió nó reo: Ê, hai con chó chụm đuôi vào nhau làm gì kìa (y hệt cái hớn hở của một cô bạn cùng lớp đại học với tôi trong một lần thấy cảnh tương tự). Nhưng ta đang có những trạng thái bệnh. Chúng tôi đi xe máy đến đó, gửi xe, đi qua một dãy hành lang khá tối.