Rồi ông ta đi chỗ khác nghe điện thoại. Nhưng tự lúc nào yêu viết mà không hay. Và cuộc đấu tranh hiện tại của bạn là với chính những người thân.
Đó là cái con người có thể làm được nếu biết diệt dốt. Dù không bao giờ có tận cùng. Hôm nay, chúng tôi đến đó gồm ba người.
À, trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt. Bạn không phải là một tên hèn nhát, một kẻ lười biếng. Được một thời gian lại lẻn sang quán nước cạnh nhà hút.
Nói chung là tốn thời giờ. Để không khóc, phải cười thôi. Mẹ không giúp được tôi đâu.
Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người. Bạn cũng đang tự cho mình cái quyền có thể gọi là phán xét đó. Những kẻ đứng đằng sau lãnh đạo những lãnh đạo.
Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần. Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại. Bạn biết đó chỉ là một cảm giác, một quan niệm truyền khẩu chung chung.
Trong công viên thì toàn ma cô. Đó là trạng thái mà cô nàng Buồn Ngủ ưa thích để nhảy vào đè nghiến ra. Bác gái thường bảo: Biết con vất vả rồi nhưng con xem chị út phải ở trong trường cả tuần, học xanh xao cả người.
Tất nhiên, sau khi ông cụ chết, ông có thể tái xuất giang hồ nếu muốn. Có điều, con đường thì khác. Đi đâu phải báo để mọi người không phải lo.
Bác cứ nói đi, bạn là một thính giả trung thành và biết điều. Cô ta có lỡ đọc phải cũng đừng nhầm là mình. Phù, còn bạn, bạn đang viết từ nãy đến giờ.
Chẳng có gì để thấy xót thương. Tôi có thể chấp nhận ngay án tử hình mà không cần tranh cãi, bào chữa. Đối diện với bà già và cái thùng rác là những bồn hoa cỏ tươi tắn, nõn nà.